Slider

Tuesday, September 20, 2011

Canon Photomarathon 2011 - India



Canon Photomarathon is an anual contest, celebrated by Canon Inc in some country. This year, the region's largest photo competition returns to Asia with twelve unforgettable expense-paid tickets to Tasmania Australia up for grabs. These are Singapore, Delhi, Mumbai, Bangalore, Ha Noi, HCMC, Yogyakarta, Jakarta and Malaysia. I have participated 2 times in Viet Nam, and now I have a chance to join in India. Here is my story about Canon Photomarathon in Bangalore.

Tuesday, September 13, 2011

Trung Thu tròn hay méo ?

Em à, một mùa Trung Thu nữa lại về, và Trung Thu năm nay, cả anh lẫn em đều không ở Việt Nam. Trước tiên, anh muốn nói là anh không tường thiên văn, cũng ít khi quan tâm đến trăng. Cũng vì cuộc sống nơi thành thị, có nhiều đèn và chật chội quá, nên hôm nay hay ngày mai, trăng tròn hay méo anh cũng ít khi để ý. Cũng vì thế mà Trung Thu của anh ít khi liên quan đến trăng. Mặc dù anh không phủ nhận anh luôn nhớ những đêm ở quê, không đèn điện, không nhà cao tầng, chỉ có trăng. Khi đó ánh trăng khiến anh rùng mình, y như 4h sáng chui lên hải đăng Đại Lãnh, rùng mình đón bình minh vậy. Nói vậy để dễ hiểu cảm giác đó phấn khích mà lại yên bình thế nào.
Trung Thu của anh hay có bánh nướng, bánh dẻo. Nhưng thú thật, anh ít thích đồ ngọt, chắc em biết. Và cũng rất ít khi anh thích bánh Trung Thu, nói chung là ăn để lấy không khí. Hồi xưa lúc bánh còn ngon thì đỡ, giờ thì nó tệ ra sao chắc em biết. Hồi xưa ăn bánh Trung Thu cho con nít. Giờ ăn bánh Trung Thu người lớn biếu người lớn, muốn kiếm chút không khí Trung Thu cũng không có.

Vậy rốt cục Trung Thu của anh có gì?

Giao thông ở Ấn Độ - phần 2


Đọc phần 1 ở đây --> Click here

Rồi trên con đường lúc nào cũng đông nghịt xe cộ, xe bò, xe công nông thản nhiên chạy cạnh bên những chiếc xe hơi của nhà giàu. Len lỏi trong dòng xe là các anh thanh niên chạy xe moto phân khối lớn, thỉnh thoảng vài chú lạc đà lại nghênh ngang diễu hành trên phố, dưng dửng nhìn dòng xe đang ùn tắc. Xe cộ ở đây chạy không cần biết lề lối, đi được là cứ đi. Anh đồng nghiệp bảo với tôi rằng: vận tốc tối đa cho phép ở đây là 70 km/h cho mọi phương tiện, nhưng chả mấy ai quan tâm điều đó. Thật vậy, ngay chuyến xe đầu tiên từ sân bay về chỗ ở, anh tài xế thản nhiên ôm một vòng cua phải ở tốc độ cao, không cần còi hay đèn báo gì hết. Ở Ấn Độ, xe chạy theo làn trái, nên chú Việt Nam nào sang đây ôm theo câu “đi bên phải, lẽ phải về ta” thì cứ mặc nhiên có một vé đi xe cấp cứu. Nhưng cũng đừng tưởng đi bên trái là yên, vì còn nhiều thứ khác khiến bạn phải thót tim. Xe máy ở đây có 2 loại, một là xe moto phân khối lớn, hai là scooter, chính là tay ga ở Việt Nam ta. Ở đây không hề có các thể loại tựa như dream hay wave, trai trẻ đi moto, các chị gái và các bác già đi scooter.

Monday, September 5, 2011

Giao thông ở Ấn Độ - phần 1


Người Ấn Độ có thể tự hào rằng họ chế tạo được chiếc xe ôtô rẻ nhất thế giới – Nano Tata. Nhưng họ có thể tự hào hơn, là họ cung cấp một hệ thống và dịch vụ đường sắt – rẻ nhất thế giới. Tôi đã từng miêu tả về đường sắt Ấn Độ ở chuyến đi Tumkur, hẳn những ai đã đọc sẽ còn nhớ. Nhà ga với hàng chục đường sắt với những con tàu xếp hàng chờ lượt xuất phát. Phòng bán vé với hàng chục lượt người chờ đến lượt mua vé, lên những con tàu hối hả kia. Còn những người không cần hối hả, thì có thể nằm, ngồi đủ kiểu trên các lối đi, hành lang, sảnh rộng để chờ.
Blog Designed by The Single Momoirs