Slider

Monday, July 25, 2011

Khéo mất ngủ vì chuyện cưới

Hôm rồi, giờ nghỉ trưa, tớ hỏi mấy thằng đồng nghiệp về chuyện cưới xin bên này. Tại vì tớ đọc báo thấy dân Ấn cưới xin bằng sắp đặt, tức là bố mẹ cưới giùm con, và nhà gái đi lễ cho nhà trai. Hỏi bé mập dễ thương ngồi đằng sau, thì nó bảo đúng là bố mẹ nó đi kiếm cho nó, nó chả phải tốn công. Nhưng mà nó còn bồi thêm một câu “but, I won’t get married”, “so, you must learn how to cook for your self, haha”.
Tớ ngóc cổ lên hỏi anh sếp phó, anh bảo:
- Every time I get back to my home, my parent show me a photo, and I tell them I like or dislike.
- Your wife will live with you the entire life, and what happen if you don’t love her?
- I love my parent, so I love her. But beside love, there are many more conditions need reviewed like family, age, horoscope, religion, . . .. My parent will take care all of its for me, so I don’t worry about that.
Đó là chuyện ở trời Tây, nói Tây nhưng thực ra cũng không Tây lắm, cũng . . . hơi hơi đi về phía Tây. Còn chuyện ở trời ta thì sao?

Friday, July 22, 2011

Nhân dịp 500 friends facebook

Hôm ni nổi hứng viết bài đầu tiên về face, nhân dịp friend list được 500 . . . nhờ xóa. Tự nhiên thấy mình thật là hình thức, bỗng nhiên và vô tình có thể gọi là hình thức. À, mà bài ni đọc cho vui thôi, không có ý chảnh hay phản pháo cái chi hết, cười tý cho vui chơ đêm ni mạng chậm quá, gu gồ vô còn không nổi, huhu.
Sự là, buổi tối mò sang face thằng bạn, lâu rồi không thấy update gì, khéo nó lặn mô rồi thì khốn. Sang thì tá hỏa, anh í vẫn face đều đều, còm-men đều đều và xì-ta-tớt vẫn đều đều. Vậy thì. . . chuyện gì đã xảy ra? 

Wednesday, July 20, 2011

Short trip to Tumkur

5 năm cấp 1 em nói tiếng Pháp như gió, để hơn 10 năm sau em chém gió bằng tiếng Việt. Và hôm nay, em tập gọi bão bằng tiếng Anh. Xin cảm ơn em Luyện Thiên Thanh đã tiếp tay cho em bằng cách ngồi cả tối sửa chính tả cho em T_T.

Last week, my Indian friend had some infection in his eyes, so he couldn’t take me to the water-falls as expected in Saturday. Unfortunately, I just received that news on Friday evening which meant that I should stay at home. But it wasn’t bad at all. In fact, it was a chance for me to plan something crazy. After 15 minutes searching and asking my friend, I got another plan for Saturday.

I got up at 8, had breakfast and then took bro Khoa as companion. We slowly walked to the bus stop, then caught a bus to the downtown bus station - Majestic. The bus took a longer route than usual, so we reached Majestic at noon. After asking an old police, we walked toward the station. Standing in a queue for half an hour, waiting for those who didn’t know how to make a line, finally, we got two tickets for 22 Rs, to Tumkur.

Wednesday, July 13, 2011

Cung gặp cầu, còn sự thật đứng một bên khác

Vì sao chúng ta nói dối? Nguồn gốc của những lời nói dối? 

Từ nhỏ, chúng ta nói dối vì sợ bố mẹ biết chúng ta đã làm điều gì đó không tốt, sợ bị đánh đòn. Lớn lên một chút, chúng ta lại nói dối để làm vui lòng người khác, hay trốn tránh một sự thật nho nhỏ như quên làm bài tập ở nhà. Trưởng thành, người ta lại nói dối tinh vi hơn, nói dối nấp dưới bóng của xã giao, ảo tưởng lãng mạn và hoàn hảo. Và nhiều lúc để phục vụ cho những mục đích cá nhân, nói dối để kéo mình lên, dìm người khác xuống, đâm người sau lưng. Và đôi khi tôi cũng nghĩ buồn cười, tại sao người lớn cứ luôn cho mình có cái quyền luôn đúng, vì họ nghĩ sâu sắc hơn, trong khi chính suy nghĩ sâu sắc đó khiến họ làm mọi việc không còn vô tư như trẻ con.

Liệu bạn có từng nghĩ, chúng ta đã được dạy để nói dối một cách công khai không?

Thursday, July 7, 2011

Indian cuisine on street - let's try !!

For those in Vietnam who have never or only tried Indian cuisine at some restaurant in Vietnam, or who are currently working in India, which is crying for food in canteen, let’s try an exciting experience with street food. Today, we will make a small tour in the south. Destination is the Madivala market - vegetable markets, located along a road in Bangalore.



Monday, July 4, 2011

Khoảng cách, chỉ là cái cớ cho sự thay đổi. Tôi, không phải vậy.

 Hồng Anh đưa mình cái ni, nói là đọc xong liên tưởng tới mình :D. Nhưng mà mình không thích cái tiêu đề cũ của nó, nên mình đổi.



Tôi thích câu nói này: Lá lìa cành vì gió cuốn lá đi hay vì cây không giữ lá lại???

Tôi vẫn nghe đời gọi tình yêu là duyên và nợ. Bật cười, duyên hay nợ? Nếu gọi yêu nhau là "duyên số" thì số phận đã đặt vào tay, vậy là tự nhiên có mà không cần vun vén sao? Nếu gọi yêu nhau là "nợ" thì tình yêu cốt lõi cũng chỉ là chi trả chứ không còn là cảm xúc. Ví von thế, để làm gì kia chứ?